Wednesday, October 10, 2007

Entry for October 10, 2007


Nhức đầu quá. Thôi, đọc thơ tình vậy.

20

Pablo Neruda

(Trong tập Hai mươi bài thơ tình và một khúc ca tuyệt vọng, Nguyễn Đăng thường dịch)

Tôi có thể viết những câu thơ buồn bã nhất đêm nay.

Chẳng hạn như viết: "Đêm đầy sao,
và run run, xanh biếc, các tinh tú ở nơi xa."

Gió khuya bay lượn trên trời và ca hát.

Tôi có thể viết những câu thơ buồn bã nhất đêm nay.
Tôi đã yêu nàng, và đôi khi nàng cũng đã yêu tôi.

Những đêm như đêm nay, tôi đã ôm nàng vào lòng mình.
Tôi đã hôn nàng biết bao lần dưới bầu trời, bầu trời mênh mông.

Nàng đã yêu tôi, đôi khi tôi cũng đã yêu nàng.
Làm sao không yêu được đôi mắt to không chớp của nàng.

Tôi có thể viết những câu thơ buồn bã nhất đêm nay.
Nghĩ mình chẳng có nàng. Tiếc mình đã mất nàng.

Lặng nghe đêm bao la, và bao la hơn nữa vì vắng bóng nàng.
Và câu thơ rơi vào hồn mình như sương mai trên cỏ.

Có hề gì nếu tình yêu tôi không lưu nàng lại được.
Đêm đầy sao, nàng chẳng có bên tôi.

Tất cả chỉ có thế thôi. Xa xa ai đó hát. Xa xa.
Và hồn tôi bất mãn vì đã mất nàng.

Như để gần lại nàng, tia mắt tôi tìm kiếm.
Tim tôi cũng tìm kiếm, và nàng chẳng có bên tôi.

Và đêm nay cũng là một đêm như đêm xưa đã gội trắng cũng những cội cây này.
Nhưng chúng tôi, những kẻ của thời xưa ấy, chúng tôi chẳng còn là một.

Tôi không còn yêu nàng, thật vậy, tuy nhiên, tôi đã yêu nàng biết mấy.
Tiếng tôi đã gọi gió để bay tới bên tai nàng.

Về người khác. Nàng sẽ thuộc về một người khác. Như trước những nụ hôn của tôi.
Tiếng nói của nàng, tấm thân trong trẻo của nàng. Đôi mắt mênh mông của nàng.

Tôi không còn yêu nàng, thật vậy, tuy nhiên, có lẽ tôi vẫn yêu nàng.
Tình yêu rất ngắn ngủi sao quên lãng rất lâu dài.

Chính vào những đêm như đêm nay, tôi đã ôm nàng vào lòng mình.
Và hồn tôi bất mãn vì đã mất nàng.

Dẫu cho đây có là nỗi đau cuối cùng vì nàng,
và đây có là những dòng thơ cuối cùng tôi viết cho nàng.

-----


Ôi, hãy nói cho tôi hay sự thật về tình yêu


Auden, W.H.

(Diễm Châu dịch)


Có những kẻ nói tình yêu là một cậu bé,
Và có những kẻ nói ấy là một con chim,
Có những kẻ nói nó khiến thế giới xoay vần,
Và có những kẻ nói điều ấy thật phi lý,
Và khi tôi hỏi người đàn ông ở kế bên,
Người làm như mình rành rẽ,
Bà vợ ông ta quả đã lấy làm giận dữ,
Và bảo chuyện ấy chẳng ra gì.

Phải chăng nó cũng tựa như một bộ đồ ngủ,
Hay miếng thịt đùi heo trong một khách sạn tiết chế?
Mùi nó có gợi lại mùi những con lama,
Hay đượm một hương thơm khiến ta vững dạ?
Nó có gai góc như một hàng giậu khi ta chạm tới,
Hay dịu êm như một chiếc gối lông thoáng nhẹ?
Nó có nhọn sắc hay hoàn toàn mềm mại ở những cạnh góc?
Ôi, hãy nói cho tôi hay sự thật về tình yêu.

Những cuốn sách sử của chúng ta thường nói tới nó
Trong những hàng ghi chú nho nhỏ thật bí ẩn,
Nó là một đề tài khá thông thường trên
Những con tàu Xuyên-Đại Tây dương;
Tôi đã gặp chủ đề này được nhắc tới
Trong những bài tường thuật những vụ tự sát,
Và còn thấy nó được ghi vội ở
Mặt sau những tấm bảng chỉ đường xe lửa.

Nó có hú lên như một con chó bẹc-giê bị bỏ đói,
Hay phừng phừng như một đội quân nhạc?
Ta có thể bắt chước nó thật hoàn hảo
Trên một lưỡi cưa hay một cây đàn Steinway?
Nó có hát ầm ĩ trong những bữa tiệc?
Phải chăng nó chỉ ưa loại nhạc cổ điển?
Liệu nó có ngừng khi người ta muốn yên?
Ôi, hãy nói cho tôi hay sự thật về tình yêu.

Tôi đã nhìn vô căn nhà nghỉ mát,
Nó chẳng hề có đó:
Tôi đã thử sông Thames ở Maidenhead,
Và không khí trong lành bổ dưỡng ở Brighton.
Tôi không rõ con sáo hót những gì,
Hay những gì bông tuy-líp nói;
Nhưng nó chẳng có đó nơi chuồng gà,
Hoặc dưới gậm giường.

Nó có thể làm những bộ mặt nhăn nhó dị thường?
Phải chăng nó thường đau yếu trên một chiếc đu?
Nó có miệt mài trong những cuộc đua,
Hay với những mẩu giây phí phạm hết ngày giờ?
Nó có những ý kiến riêng về tiền bạc?
Nó có suy nghĩ đủ về sự yêu nước?
Phải chăng những câu chuyện của nó tầm phào nhưng ngộ nghĩnh?
Ôi, hãy nói cho tôi hay sự thật về tình yêu.

Khi nó tới, phải chăng nó sẽ tới không báo trước
Vào đúng lúc tôi đang ngoáy mũi?
Nó có gõ cửa nhà tôi vào sớm mai,
Hay giẫm lên mấy đầu ngón chân tôi trên xe buýt?
Phải chăng nó sẽ tới như một sự thay đổi thời tiết?
Lời chào đón của nó sẽ lễ phép hay thô bạo?
Liệu nó có thay đổi hẳn đời tôi
Ôi, hãy nói cho tôi hay sự thật về tình yêu

4 comments:

  1. Bạn Linh ơi, bạn cứ vui sống và đừng nhức đầu nữa, bạn hãy yêu thơ tình nhiều vào và Zen luôn đi hihi. Tớ là fan của P.Neruda đấy nhá.

    ReplyDelete
  2. bạn Linh chuyển phỏm à? :p. đừng đọc Lê Thiếu Nhơn nữa thì sẽ hết nhức đầu hehe

    ReplyDelete
  3. ặc. anh quote auden làm em nhớ hồi đại học học fân tích thơ ổng mệt mún chít!

    ReplyDelete
  4. ôi, cái bài thơ trên của Neruda em cũng đã từng dịch, thích thơ tình của Neruda và Char

    ReplyDelete