Äá»c toà n văn ở đây
Các Ä‘oạn trÃch copy từ blog Cá» Nâu.
"…Không có má»™t chế độ cá»™ng hoà nà o ở thế ká»· 20 lại dám coi thưá»ng quần chúng như tại các nước xã há»™i chá»§ nghÄ©a. Sống trong thể chế nà y suốt mấy mươi năm không có má»™t cuá»™c biểu tình nà o được tổ chức để phản đối má»™t chÃnh sách nà o đó cá»§a nhà nước. Như thá»i là m cải cách ruá»™ng đất hay thá»i huy động nông dân và o các hợp tác xã nông nghiệp. Giám đốc xà nghiệp nhà nước tham ô, mức sống cá»§a công nhân giảm sút cÅ©ng không có đình công. Nông dân bị kẻ cưá»ng quyá»n đà n áp, là m nhiá»u việc trái pháp luáºt, vừa má»›i nhen nhóm bà y tá» sá»± bất bình liá»n bị giáºp tắt ngay. Vì ngưá»i lãnh đạo đã nháºn định rất đúng rằng, nhân dân ta rất tốt, rất dá»… bảo, bá»—ng dưng há» dám nói xược, dám đòi há»i nà y ná» là do có mấy thằng cán bá»™ vá» hưu bất mãn cầm đầu. Cứ nhắm mấy thằng đó mà đe, nếu cần thì bắt là đâu và o đấy ngay.
Quả nhiên thế tháºt. Tức là ngưá»i cầm quyá»n chả coi dân chúng và o đâu. Há» chỉ sợ các cá nhân hiểu nhiá»u biết rá»™ng, rất khó bắt nạt, là hay bà y trò xúi giục thôi. Giống hệt cái thá»i còn vua còn Tây, kẻ cai trị rất sợ ngưá»i cá»™ng sản vì há» là kẻ hay gây rối. Äã là ngưá»i cầm quyá»n vá»›i nước ta thì xưa là thế nay vẫn là thế, ngưá»i dân vẫn sống dưới chế độ chuyên chế chứ chưa bao giỠđược biết chế độ dân chá»§ là gì, đâu là dân chá»§ tư sản. Äã chuyên chế là chuyên chế là m gì có sá»± phân biệt chuyên chế tư bản vá»›i chuyên chế vô sản...
… Bất cứ nhà nước nà o lấy há»c thuyết xã há»™i hoặc tôn giáo thay cho hiến pháp thì trước sau sẽ chuyển đổi thà nh nhà nước chuyên chế. Vì trong hà ng triệu công dân sẽ có nhiá»u nhóm ngưá»i không cùng lòng tin, không cùng tÃn ngưỡng vá»›i nhà cầm quyá»n. Há» trở thà nh những cá»™ng đồng đáng ngá», sẽ bị phân biệt đối xá», trước hết là mất quyá»n tá»± do tư tưởng, tá»± do ngôn luáºn, tá»± do xuất bản. Äó là nói vá» tầng lá»›p trà thức. Còn những ngưá»i là m các nghá» khác, chả dÃnh dáng gì đến sách vở cÅ©ng sẽ cảm thấy bị tước Ä‘oạt nhiá»u quyá»n tá»± do, như quyá»n tá»± do lá»±a chá»n cách sống cá»§a riêng mình chẳng hạn. Äã độc quyá»n vá» tư tưởng tất nhiên sẽ độc quyá»n cả vá» cách sống, vì má»—i há»c thuyết Ä‘á»u có phần đạo lý cá»§a nó, nó cần tiêu chuẩn là m ngưá»i đã được lý tưởng hoá cá»§a nó để là m khuôn mẫu cho tu sÄ© và tÃn đồ…
… Má»™t ná»n văn nghệ phải phục vụ chÃnh trị (mà chÃnh trị thì sá»›m nắng chiá»u mưa) là đã mất má»™t ná»a tá»± do rồi, lại phải phục chÃnh trị theo nghÄ©a các chá»§ trương, chÃnh sách cá»§a từng thá»i kỳ thì còn gì là tá»± do nữa.
…Má»™t xã há»™i mà công dân không được quyá»n sống tháºt, nói tháºt, nhà văn cÅ©ng không được quyá»n bá»™c bạch tâm sá»± riêng tư cá»§a mình trên trang giấy là má»™t xã há»™i không có chân móng...
…Äã từng có những quốc gia từng nghÄ© từng viết rất tá»± hà o, rất kiêu hãnh rằng dân tá»™c hỠđã sải bước trước nhân loại cả trăm năm, sắp chạm tay và o cánh cá»a thiên đà ng rồi! Mà rồi sao nhỉ? Là như má»—i chúng (ta) Ä‘á»u đã được chứng kiến trong suốt mấy chục năm nay đấy!
…Các nhà cách mạng thưá»ng chỉ nghÄ© tá»›i mục tiêu và những con đưá»ng ngắn nhất nhanh nhất để đạt được mục tiêu, bất chấp các công dân cá»§a há» bằng lòng hay không bằng lòng. Và há» lại tin má»™t cách ngây thÆ¡, má»™t cách tệ hại rằng cứ ép là được, cứ đẩy tá»›i bằng các phong trà o cách mạng cá»§a quần chúng là được, trước lạ sau sẽ quen dần. Nhưng các cá nhân cÅ©ng là lòng ngưá»i không thuáºn thì má»i chá»§ trương dẫu hay đến mấy sá»›m muá»™n cÅ©ng bị đà o thải, chả để lại má»™t dấu vết tÃch cá»±c nà o. Và cà ng lạ hÆ¡n là những tổ chức kinh tế được xem là lạc háºu, là phản động cá»§a má»™t thá»i vẫn có muôn và n cÆ¡ há»™i để tái sinh và xem ra còn tồn tại rất lâu dà i…
… Các cuá»™c cách mạng xã há»™i ở nước ta trong suốt ba chục năm Ä‘á»u há»ng cả, Ä‘á»u phải là m lại từ đầu, tất nhiên là theo hướng khác, mà kết quả vẫn vừa cháºm vừa dây dưa. Nguyên do là các nhà lãnh đạo muốn rút gá»n những công việc cá»§a trăm năm thà nh chuyện chỉ là m trong mấy năm. Vì há» chưa hiểu đầy đủ con ngưá»i Việt Nam trong cuá»™c sống Ä‘á»i thưá»ng, cái cuá»™c sống không có chiến tranh, không có cách mạng xen vô, cái cuá»™c sống trôi Ä‘i lặng lẽ cá»§a muôn Ä‘á»i. NghÄ© rằng ngưá»i Việt Nam cá»§a hôm nay đã khác nhiá»u vá»›i ngưá»i Việt Nam trước năm 1945 là má»™t cách nghÄ© rất thiển cáºn, tá»± gây cho mình nhiá»u ảo tưởng trong việc trù liệu những việc phải là m để kiến tạo má»™t xã há»™i dân chá»§ và văn minh. Má»i phong trà o thi Ä‘ua chả có Ãch lợi gì trong những việc cần nhiá»u chăm sóc nhẫn nại, bá»n bỉ, bắt đầu từ các cá nhân chứ không phải từ các đám đông vá»›i những khẩu hiệu, cá» quạt, kèn trống, diá»…n văn và đáp từ, vá»— tay và tặng hoa. Äám đông không thể đứng mãi dưới nắng để nghe lãnh tụ diá»…n thuyết. Há» luôn mong đợi được giải tán để vá» nhà ...
… Ngưá»i dân ở đâu cÅ©ng thế, Ä‘á»u muốn có má»™t cuá»™c sống bình yên, đưá
»£c tÃnh việc cá nhân và gia đình trong má»™t khoảng thá»i gian dà i, má»™t trăm năm chẳng hạn, không có những thay đổi lá»›n trong lối sống, trong công ăn việc là m, trong các giá trị, đặt biệt là giá trị cá»§a đồng tiá»n. Chứ cứ phải sống mãi từ năm nà y qua năm khác trong các phong trà o cách mạng, lúc chống tả lúc chống hữu, những há»™i nghị toà n quốc và địa phương nối nhau không dứt, những hô hà o la hét từ trong nhà ra ngoà i đưá»ng như má»™t lÅ© hoá rồ, các quan hệ xã há»™i và các giá trị thay đổi soà nh soạch thì còn biết đằng nà o mà sống.
Vả lại các cuá»™c cách mạng ấy chả Ä‘em lại bất cứ lợi lá»™c nà o, cho bất cứ giai cấp nà o. Chỉ có những mất mát thôi, ngưá»i già u thì mất cÆ¡ nghiệp được kiến tạo từ nhiá»u Ä‘á»i, ngưá»i nghèo thì mất những chá»— dá»±a cạy, có thể mất cả công việc kiếm sống má»—i ngà y để được là m chá»§ má»™t cái rá»—ng không. Có thá»±c má»›i vá»±c được đạo, đã đói ăn thì ngay đến cái tư cách là m ngưá»i cÅ©ng không thế có nói gì đến đạo. Thà nh thá» cái chá»§ trương rất quyến rÅ©, rất “văn nghệâ€, nhất là vá»›i giá»›i tri thức, cá»§a chá»§ nghÄ©a Mác “cải tạo thế giá»›i, cải tạo con ngưá»i†hoá ra chuyện không đâu, nói cho vui, bây giá» ngưá»i ta cÅ©ng hay nhắc đến để chế giá»…u má»™t há»c thuyết xã há»™i chứa đầy những hoang tưởng...
…Ngưá»i cá»™ng sản rất kiên quyết chống chá»§ nghÄ©a cá nhân, nhưng lại chÃnh từ các nước xã há»™i chá»§ nghÄ©a mà cái tệ sùng bái cá nhân đã nảy sinh. Vì lãnh tụ cá»§a há»c thuyết cÅ©ng là lãnh tụ cá»§a quốc gia...
…Má»™t xã há»™i có hà ng triệu cá nhân không được đếm xỉa, không được tôn trá»ng nhưng má»™t nhúm cá nhân lại được tôn vinh hết mức và được được hoà n toà n thoả mãn trong má»i nhu cầu là cái xã há»™i gì đây, là xã há»™i kiểu mẫu cho nhân loà i tương lai ư?! Nói miệng mấy chuyện kỳ cục nà y đã khó nghe, lại còn viết thà nh văn mà các nhà văn không thấy ngượng sao?...
…Tôi còn sợ rồi sẽ có ngà y lịch sá» sẽ trừng phạt mình vì cái tá»™i muốn khôn hÆ¡n lịch sá», muốn đánh lừa lịch sá»!
… Các đảng cá»™ng sản Ä‘á»u coi phê bình và tá»± phê bình là cách giải quyết mâu thuẫn ná»™i bá»™ hữu hiệu nhất. Sá»± váºt váºn động sẽ sinh mâu thuẫn, giải quyết được mâu thuẫn sá»± váºt má»›i có cÆ¡ há»™i phát triển, tiến lên. Phá»§ định và phá»§ định cá»§a phá»§ định, nghe vừa khoa há»c vừa huyá»n bÃ, như câu thần chú: “Vừng Æ¡i, mở cá»a ra!â€, cứ Ä‘á»c to lên là cánh cá»a và o tương lai sẽ mở toang. Các nước xã há»™i chá»§ nghÄ©a vẫn Ä‘á»c to câu thần chú ấy trong ná»a thế ká»· mà cánh cá»a và o tương lai vẫn đóng chặt. Mất thiêng rồi chăng? Quả là đã mất thiêng vì ngưá»i hô không há» tin má»™t chút nà o và o cái khả năng kỳ diệu cá»§a nó. Nếu tin và o phê bình và tá»± phê bình thì Stalin đã không chế ra các vụ án chÃnh trị man rợ để tiêu diệt các đối thá»§ vốn là tay trái tay phải cá»§a mình trong những năm đó. Nếu tin và o câu thần chú ấy thì Mao Trạch Äông đã không bà y ra tấn tuồng “cách mạng văn hoá†để tiêu diệt má»i kẻ dám can ngăn những chá»§ trương đầy tÃnh phiêu lưu cá»§a ông.
Ấy là nói vá» những ngưá»i nắm quyá»n lá»±c cao nhất, còn những ngưá»i nắm những cÆ¡ quan quyá»n lá»±c thấp hÆ¡n cÅ©ng chả bao giá» há» tin và o cái phương pháp lãng mạn đó cả. Trong các cấp uá»· há» vẫn tá»± phê bình và phê bình nhau má»™t cách sốt sắng giả dối. Và ai nấy Ä‘á»u tá»± bằng lòng hÆ¡n sau những lá»… xưng tá»™i giải tá»™i hết sức vui vẻ nà y. Và má»i thói xấu, kể cả tá»™i ác nữa, vẫn nghiá»…m nhiên tồn tại như trước đây, vẫn là những vùng cấm chỉ những kẻ quá chán Ä‘á»i má»›i dám đơn độc xông và o. … Rút cuá»™c kẻ có tá»™i vẫn ngà y cà ng hung hãn, cà ng tá»± tin, còn ngưá»i tố tá»™i cà ng lúc cà ng dè dặt, hãi sợ. Kỳ quái nhỉ?
…Các tÃn đồ cá»§a há»c thuyết Mác Ä‘á»u rất tin môi trưá»ng xã há»™i và hoà n cảnh cá nhân có ý nghÄ©a quyết định tá»›i sá»± hình thà nh tÃnh cách con ngưá»i. Má»™t địa phương có nhiá»u phong trà o cách mạng tÃch cá»±c ắt phải sản sinh ra nhiá»u táºp thể tốt, má»™t táºp thể tốt sẽ sinh ra nhiá»u cá nhân tốt. Con ngưá»i là má»™t thá»±c thể váºt chất nên không thể thoát ly những Ä‘iá»u kiện váºt chất đã cho phép nó tồn tại. Nhưng nó còn là má»™t thá»±c thể sinh há»c, má»™t thá»±c thể tinh thần, tâm linh, văn hoá bao gồm lịch sá» cá nhân và dòng hỠở trong nó. Nó cÅ©ng không thể biết hết nó, không thể biết hết những phản ứng bất thần trong chÃnh nó khi vấp phải những đối nghịch trong cuá»™c sống. Nên cái thế giá»›i tinh thần, tâm lý cá»§a con ngưá»i là rất Ä‘a dạng, phức tạp, có muôn và n lối Ä‘i ngoắt ngoéo.
Từ thá»i con ngưá»i có ngôn ngữ để giao tiếp, có chữ viết để lưu lại, có văn chương để bà y tá» những bà máºt cá»§a riêng rình, nó vẫn không ngá»›t than thở là chả biết được bao nhiêu vá» mình và đồng loại. Con ngưá»i vẫn nguyên vẹn là má»™t bà máºt mênh mông, sâu thẳm như từ thá»§a nguyên sÆ¡ váºy. Ngưá»i cá»™ng sản phải kiêu ngạo lắm má»›i dám bà y cái trò chỉnh huấn phê bình để lãnh đạo má»™t cách chuẩn xác cái phần khó nắm bắt nhất trong con ngưá»i. Vì nó biến hoá, nó phù du như mây như gió váºy...
(TrÃch Tùy bút chÃnh trị cá»§a Nguyá»…n Khải, 2006)
Rút cuộc kẻ có tội vẫn ngày càng hung hãn, càng tự tin, còn người tố tội càng lúc càng dè dặt, hãi sợ. Kỳ quái nhỉ?
ReplyDelete