Monday, October 27, 2008

Entry for October 27, 2008

Đây là bài viết của nhà báo Thái Duy (tức Trần Đình Vân), một trong những nguyên nhân dẫn tới ban biên tập Đại Đoàn Kết bị thải hồi. Các bài viết của ông Võ Nguyên Giáp và thư của ông Lý Tiến Dũng có thể đọc trên link ở Viet-studies.

Link bài này ở đây. Đáng chú ý nhất trong bài là câu mở đầu, khi khẳng định việc áp dụng chủ nghĩa xã hội theo mô hình nước ngoài xa lạ với Việt Nam là một sai lầm nghiêm trọng, dẫn tới sự không còn gắn bó giữa lợi ích của nhân dân và chủ trương, chính sách của Đảng!. Một ý khác là nhận định cho rằng bộ máy Đảng và Nhà nước là lực cản cái mới. Tác giả Thái Duy cho rằng Mặt trận phải đứng về phía quyền lợi của nhân dân, thay vì trở thành một cơ quan Đảng và Nhà nước.


Đợt sinh hoạt chính trị lớn năm 2008

"Sau Đại thắng Mùa xuân 1975, đất nước độc lập và thống nhất, chủ nghĩa xã hội theo mô hình nước ngoài xa lạ với Việt Nam lại được Quốc hội nhất trí đồng tình ủng hộ và từ sai lầm nghiêm trọng này, các chủ trương, chính sách không còn xuất phát từ lợi ích của các tầng lớp nhân dân, quan hệ giữa Đảng và dân không còn gắn bó như trước.

Đảng và Nhà nước vẫn thấy chỉ có cơ chế tập trung quan liêu bao cấp mới đưa đất nước đến dân giầu nước mạnh, còn trong dân lại khác hẳn, mỗi tầng lớp, mỗi ngành nghề đều lặng lẽ, kín đáo tìm cách tự cứu, cởi trói khỏi cơ chế mất lòng dân này.

Cuộc đấu tranh gay gắt giữa cái mới và cái cũ diễn ra giữa nhân dân và bộ máy Đảng và Nhà nước quan liêu, vẫn còn mê tín những kinh nghiệm nước ngoài thiếu chọn lọc.

Đông đảo nhân dân và các thành viên Mặt trận, các nhân sĩ, trí thức góp nhiều ý kiến, nêu nhiều kiến nghị nhằm cứu nền kinh tế đã lâm vào khủng hoảng cực kỳ nghiêm trọng, vựa lúa lớn nhất nước là Đồng bằng sông Cửu Long cũng thiếu gạo. Đại diện cho các tầng lớp nhân dân, chính là đại diện cho cái mới là Mặt trận, trong khi Đảng và Nhà nước vẫn còn lún sâu trong cái cũ. Còn gì không đẹp bằng chữ "CHUI" thế mà hàng chục năm cách làm ăn mang lại no ấm cho dân, đạt hiệu quả kinh tế cao hơn hẳn cách làm ăn cũ do trên áp đặt lại bị gán cho tội làm "chui", dân vẫn phải "chui" kiên trì, gan góc chờ đợi những người lãnh đạo cuối cùng nhìn ra sự thật, công nhận làm "chui" mới có thể xây dựng chủ nghĩa xã hội phù hợp với Việt Nam.

Mặt trận là nơi tổng hợp ý kiến của toàn dân, chỉ có Mặt trận mới có thể tổ chức phản biện để Đảng và Nhà nước thường xuyên nhận được phản ứng của các tầng lớp nhân dân đối với mọi chủ trương, chính sách, khen hoặc chê, đồng ý hoặc cần sửa chữa như thế nào mới hợp lòng dân ý Đảng.

Trước thử thách chưa từng thấy, lực cản cái mới lại là bộ máy Đảng và Nhà nước, đáng lẽ Mặt trận càng phải là đại diện của dân, đứng về phía quyền lợi chính đáng của dân vì quyền lợi chính đáng của dân bao giờ cũng là quyền lợi của Đảng, phản ánh trung thực mọi tâm tư nguyện vọng của dân, mọi kiến nghị, mọi hiến kế nhằm tháo gỡ khó khăn chồng chất do chính chủ quan gây ra. Rất tiếc, đấu tranh giai cấp lại là động lực chủ yếu để xây dựng chủ nghĩa xã hội phục hồi nền kinh tế vì vậy chủ nghĩa xã hội có những khuyết tật, nền kinh tế lụn bại là tất nhiên, đồng thời Mặt trận bị thu hẹp, không thể thực hiện chức năng đích thực là giám sát và phản biện xã hội. Mỗi lần đấu tranh giai cấp là động lực của cách mạng, tổn thất không sao lường hết, từ cải cách ruộng đất kết hợp với đấu tố, cải tạo công thương nghiệp đến những năm bao cấp, chúng ta thấy mỗi lần coi nhẹ khối đại đoàn kết dân tộc, nhân dân phải trả giá quá đắt.

Cơ chế tập trung quan liêu bao cấp đối lập với dân chủ và đoàn kết, Mặt trận cũng bị hành chính hóa, trong thực chất Mặt trận là một cơ quan Đảng và Nhà nước hơn là một tổ chức chính trị - xã hội rộng lớn nhất, đại diện cho toàn dân. Mặt trận cũng nhất trí cao với mọi chủ trương chính sách, nghị quyết xa rời cuộc sống của Đảng và Nhà nước mặc dù các tầng lớp nhân dân không thể chấp nhận một nền kinh tế chỉ còn hai thành phần còn nhân dân bị trói buộc không được tự do làm ăn, thậm chí nhà doanh nghiệp còn phải về lao động cải tạo ở nông thôn để đảm bảo không còn mầm mống bóc lột. Nếu Mặt trận thực sự là cầu nối giữa dân với Đảng như từng gắn bó máu thịt giữa dân với Đảng suốt 30 năm kháng chiến và là nguồn gốc của mọi sức mạnh thì cơ chế bao cấp không thể tồn tại lâu như thế, phải đến khi nền kinh tế đã kiệt quệ, nạn đói đã lan rộng, vận nước đã ngàn cân treo sợi tóc thì đổi mới mới trở thành hiện thực.

Đây là bài học dân vận rất đáng ghi nhớ và nhân năm 2008 tiến hành đợt sinh hoạt chính trị lớn trong các cấp Mặt trận và toàn dân chuẩn bị cho Đại hội toàn quốc Mặt trận lần thứ VII, bài học này vẫn còn tính thời sự, rất cần được suy ngẫm, nhìn lại để thấy khi Mặt trận chưa thực sự coi giám sát và phản biện xã hội là chức năng hàng đầu thì Mặt trận chưa thể đại diện cho toàn dân, vì vậy Mặt trận chưa là chỗ dựa vững chắc của Đảng. Hơn 20 năm đổi mới, Mặt trận đã có nhiều thay đổi, những ngăn cách do chiến tranh để lại đã được dần dần khắc phục, các tầng lớp trong xã hội xích lại gần nhau hơn, nhất là đối với đa số những người trước đây đã sống và làm việc trong chế độ Sài Gòn trước 1975. Quan điểm về đoàn kết dân tộc, đã không ngừng được bổ sung và phát triển ngày càng tiến bộ và thiết thực hơn. Quan điểm đấu tranh giai cấp đã bị đẩy lùi một phần nhưng còn gây khó khăn, ví dụ còn kỳ thi đối với kinh tế tư nhân trong việc vay vốn, trong hủ tục hành chính, trong thuê mướn mặt bằng sản xuất ... vẫn chưa có sự bình đẳng thực sự giữa các thành phần kinh tế. Giám sát đã có một số tiến bộ nhưng phản biện xã hội còn rất xa mới đạt yêu cầu Đảng đề ra.

Sau WTO, Ä‘i lên chủ nghÄ©a xã há»™i không phải lúc nào cÅ©ng suôn sẻ, đề phòng lại có thời gian chủ trÆ°Æ¡ng, chính sách của Đảng và Nhà nÆ°á»›c không theo kịp cuá»™c sống và trong trường hợp ấy, Mặt trận phải thá»±c sá»± là nÆ¡i quy tụ mọi nhân tÃ
 i, tập trung trí tuệ của toàn dân để giúp Đảng và Nhà nÆ°á»›c theo kịp cái má»›i luôn luôn thay đổi, không thể tái diá»…n nhÆ° thời bao cấp, việc đáng giải quyết má»™t năm là cùng kéo dài hàng chục năm, riêng khoán há»™ trong nông nghiệp kéo dài hÆ¡n 20 năm, làm cho dân chịu đói khổ quá lâu. ChÆ°a ý thức được đầy đủ, sâu sắc, giám sát và phản biện xã há»™i là lý do tồn tại của Mặt trận, chỉ có Mặt trận má»›i thá»±c hiện được trọng trách này thì Mặt trận còn tiếp tục làm những việc nÆ¡i khác cÅ©ng làm được.

Đại hội lần thứ X (2006) rất quan tâm đến đổi mới và nâng cao chất lượng mọi hoạt động của Mặt trận, Đại hội đề ra chủ trương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, các tổ chức chính trị - xã hội và nhân dân thực hiện vai trò giám sát và phản biện xã hội đối với việc hoạch định và thực hiện đường lối, chủ trương, chính sách, quyết định lớn của Đảng, kể cả với công tác tổ chức và cán bộ. Xây dựng một cơ chế giám sát và phản biện xã hội phù hợp với đặc điểm tình hình nước ta là đòi hỏi cấp thiết hiện nay. Một đảng duy nhất lãnh đạo rất cần một Mặt trận có đủ khả năng giám sát chặt chẽ kết hợp với phản biện xã hội dù có tai mắt của nhân dân mới giúp Đảng phát hiện nỗi bất cập lệch lạc mới không còn lún sâu trong cái cũ quá lâu, không phát huy được vai trò lãnh đạo của Đảng.

Đại hội lần thứ X khẳng định mạnh mẽ, dứt khoát: Đại đoàn kết dân tộc làđường lối chiến lược của cách mạng Việt Nam, là nguồn sức mạnh, động lực chủ yếu và là nhân tố có ý nghĩa quyết định bảo đảm thắng lợi bền vững của sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.

Đợt sinh hoạt chính trị lớn năm nay là dịp để chúng ta nắm vững quan điểm rất quan trọng của Đảng: Động lực để phát triển đất nước là đại đoàn kết dân tộc, củng cố khối đại đoàn kết dân tộc để trở thành động lực thúc đẩy đổi mới.

Thái Duy "

13 comments:

  1. Bác Thái Duy là một trong số ít người xứng đáng với danh xưng “nhà báo” ở Việt Nam

    ReplyDelete
  2. Bài viết này đâu có nội dung gì "nhạy cảm" đâu nhỉ? Toàn nói giúp Đảng đấy thôi. Giờ các cụ già cả mắt mờ, nhìn đâu cũng thấy phản động thế này? :D

    ReplyDelete
  3. ý của tác giả là muốn một mô hình XHCN phù hợp với tình hình VN thay vì rập khuôn nước ngoài một cách máy móc thôi ý mà

    ReplyDelete
  4. @VIP: Như thế đã đủ thành tội "lợi dụng quyền tự do dân chủ" rồi. Bác Thái Duy già rồi nên không sao nhưng TBT báo thì đi tong vì đăng bài viết này (cùng một số bài khác).

    Thực ra viết như thế là rất nghiêm trọng. Nói thế có khác nào phủ nhận hoàn toàn 10 năm xây dựng CNXH 1975-1985 trong khi Đảng vẫn đề cao giai đoạn này. Những đánh giá về lịch sử giai đoạn hiện đại luôn phải đi theo "lề phải" của Đảng, ví dụ như có thể phê phán chút ít về giai đoạn cải cách ruộng đất nhưng vẫn phải nhấn mạnh tính tích cực, về cơ bản là thành công của cải cách ruộng đất. Về cải tạo công thương hay cải tạo tư sản cũng vậy, về cơ bản là thành công nhưng cũng có những việc quá đà, tả khuynh...

    Còn nói như Thái Duy có thể nói là rất hiếm có trên báo chí chính thống Việt Nam khi vừa phê phán cả giai đoạn hậu chiến tranh là áp dụng mô hình CNXH xa lạ, vừa cho rằng Mặt trận-cơ quan chủ quản của báo ĐĐK -đã trở thành cơ quan của Đảng và Nhà nước. Báo ĐĐK đăng bài này cũng là chuyện hiếm có.

    ReplyDelete
  5. Những bài báo đáng kết tội đều là bài nói thẳng và thật thôi, chứ nội dung có gì sai hoặc phản động đâu.

    ReplyDelete
  6. Trần Đình Vân có phải là người viết cuốn Sống Như Anh không ?

    ReplyDelete
  7. Bài viết từ đâu tháng 2 năm 2008, lúc phe của Thủ tướng Dũng đang xung. Đối với Đảng thì bài viết nói trên rất nghiêm trọng, "phản động" hơn bất kỳ thành phần "phản động" nào. Nhưng lúc ấy các bác kia không bị cho bay ngay mà phải đến bây giờ, khi phe của Nông Đức Mạnh lấy lại thế cờ trong tình hình điều hành kinh tế yếu kém của thủ tướng Dũng. Ý tứ của bài viết không có gì mới, nhưng mới ở chổ nó là tiếng nói can đảm và dám chịu trách nhiệm của một người trong Đảng, đã chiến đấu dưới ngọn cờ của Đảng bao năm nay.

    Theo như mình biết thì các cán bộ hạng trung và hạng vừa trong Đảng hầu hết đều suy nghĩ như trên cả, không phải họ dốt đâu. Cái chính, nếu nói ra là mất nồi cơm, mất sự nghiệp ngay. Lòng tin đối với Đảng không những của nhân dân cần lao mà của các cán bộ cốt cán ngày càng suy giảm.

    ReplyDelete
  8. Đọc thì mới biết, không phải ai cũng thích làm " bù nhìn "

    ReplyDelete
  9. @Đen: ở XH này, chỉ cần nói thẳng, nói thật... cũng đã là một cái tội!

    ReplyDelete
  10. Đây là hành động đánh bom cảm tử (hoặc tự sát, tùy). Đánh bom tự sát đối với bên này thì đáng ca ngợi, đối với bên kia - bên mâu thuẫn lợi ích với bên thứ nhất - thì bị coi là khủng bố.

    ReplyDelete
  11. Sau khi ông Lý Tiến Dũng bị xe tông đến gãy chân, đến bây giờ là bị cắt chức và thuyên chuyển
    Thực ra, ông Lý Tiến Dũng đã bị cắt chức lâu rồi, chẳng qua ko muốn làm nổi sống dư lụân nên để ông đương chức mà ko có quyền.
    Chuyện này cũng có thể thấy ở một số tờ báo khác

    ReplyDelete
  12. http://truongduynhat.vnweblogs.com/post/1545/33693

    Moi cac ban tham khao de biet them ve mot nha bao chan chinh !

    Nha bao THAI DUY - Hay SONG NHU ONG !

    ReplyDelete