Thursday, May 31, 2007

Entry for May 31, 2007

Vào esnips của em GT, nghe bài này, thấy cũng có câu "tháng sáu". Nhớ hồi trước thỉnh thoảng vào vov.vn nghe bài này phổ thơ Trần Đăng Khoa. Thơ cũng hay mà nghe cái giọng Nam Định quê quê của em bé hát xướng và tốp ca (giờ chắc mình phải gọi là cô hay ít ra là chị hết) thấy cảm động gần chết.

Nghe nhạc

HẠT GẠO LÀNG TA

Hạt gạo làng ta
Có vị phù sa
Của sông Kinh Thầy
Có hương sen thơm
Trong hồ nước đầy
Có lời mẹ hát
Ngọt bùi đắng cay...

Hạt gạo làng ta
Có bão tháng bảy
Có mưa tháng ba
Giọt mồ hôi sa
Những trưa tháng sáu
Nước như ai nấu
Chết cả cá cờ
Cua ngoi lên bờ
Mẹ em xuống cấy...

Hạt gạo làng ta
Những năm bom Mỹ
Trút trên mái nhà
Những năm cây súng
Theo người đi xa
Những năm băng đạn
Vàng như lúa đồng
Bát cơm mùa gặt
Thơm hào giao thông...

Hạt gạo làng ta
Có công các bạn
Sớm nào chống hạn
Vục mẻ miệng gàu
Trưa nào bắt sâu
Lúa cao rát mặt
Chiều nào gánh phân
Quang trành quết đất

Hạt gạo làng ta
Gửi ra tiền tuyến
Gửi về phương xa
Em vui em hát
Hạt vàng làng ta...


1969

Thơ Trần Đăng Khoa xưa hay nhỉ, chẳng trách được tụng xưng thần đồng.

Có bài “Em đi giữa biển vàng” này nghe cũng hay. Thỉnh thoảng đổi sang nghe nhạc mono trên radio thời xưa cho nó khác, nghe mãi âm thanh stereo cũng nhức đầu. Nhớ Kundera nói, thời hiện đại, người ta không nghe nhạc nữa, ở bất cứ chỗ nào cũng có tiếng nhạc đập vào tai họ, từ nhà ga, bến tàu cho tới quán café, hiệu sách. Thế nên chẳng có gì lạ khi Joshua Bell (tên đúng không?) ra nhà ga kéo violin cũng chẳng có ai thèm nghe. Paul Simon không biết có từng đi hát ở ga tàu điện ngầm không nhưng cũng than vãn “People hearing without listening”


2 comments:

  1. Nghe này bác:
    http://www.box.net/shared/tc9do5obkz

    ReplyDelete
  2. TĐK mà không được cử đi học ở Nga Sô thì có lẽ sẽ là một Nguyễn Bính phẩy

    ReplyDelete