Sunday, August 3, 2008

Entry for August 03, 2008

Nhớ sáng chủ nhật ở Hà Nội, 9-10 h ngủ dậy, đi ăn phở xong rồi vào quán cafe ngắm người qua lại. Đến trưa thì chạy về nhà ăn trưa.
Sang tháng 8 rồi, lại sắp vào thu.



Không còn mùa thu

Việt Anh

Không còn mùa thu, trăng rơi bên thềm
Không còn lời ru, mơ trên môi mềm
Em thơ, như mùa xuân đầu, nối dài đêm sâu

Anh làm mùa thu, cho em mơ màng
Anh làm lời ru, quấn quýt bên nàng
Em đi, tiếc gì thu vàng, tiếc gì xuân sang

Còn thương nhớ nhau, về thắp sao trời
Còn thương nhớ nhau, từng đêm bão tố
Tóc ướt trăng thề, lời yêu chưa nói trên môi vụng về

Đường ta đã qua, chìm khuất chân trời
Đường ta sẽ qua, nào ai biết tới
Chiều buông rã rời, ru lòng thôi mơ, ru buồn lên thơ

Chiều buông rã rời
Ru lòng thôi mơ, ru buồn lên thơ


yfla.wrap("This multimedia content requires Flash version 9 and above.", "Upgrade Now.", "http:\/\/www.adobe.com\/shockwave\/download\/download.cgi?P1_Prod_Version=ShockwaveFlash", "
Get this widget | Track details | \t\teSnips Social DNA ");To view this multimedia content, please enable Javascript.

8 comments:

  1. Berlin cũng 8h tối và em cũng đang trong tâm trạng nhớ phở và những bữa ăn sáng chủ nhật dịu dàng như thế. Trùng hợp nhỉ? Nhưng chẳng hiểu lúc mình trở về thì có lấy lại được cái cảm giác bình yên như trong quá khứ nữa không, hay nó chỉ đẹp vì là hoài niệm?

    Chưa sang thu mà anh đã không còn mùa thu sao? Với em, Hà Nội vẫn đẹp nhất trong tiết trời mùa thu, mát mẻ, trong lành, và lãng mạn. Em thích những lời hát như thế này hơn "Hà Nội mùa thu, mùa thu Hà Nội. Mùa hoa sữa về, thơm từng cơn gió. Mùa cốm xanh về, thơm bàn tay nhỏ. Cốm sữa vỉa hè, thơm bước chân qua..."

    ReplyDelete
  2. Bài này Việt Anh phổ thơ Lê Quốc Dũng (chả biết là ai).

    ReplyDelete
  3. Paris đã là 8h tối rồi. Nhưng em vẫn đang « tâm chạng » nhớ sáng Chủ nhật đi ăn phở rồi đi uống cà phê ngồi ngắm người qua lại y như anh. Huhu.

    Nhớ phở quá ! Chả có cái nỗi nhớ nào giống nỗi nhớ phở Hà Nội cả … ^ ^

    ReplyDelete
  4. Ah, mình nắm được nhu cầu của thị trường rồi, lại là nhu cầu của các trí thức du học ở các nước tư bản nhớn nữa chứ! Sẽ vượt biên đi mở hàng phở đúng phong cách HN để phục vụ các bạn, có bàn ghế nhờn mỡ, sàn đầy dấy ăn bẩn, tương ớt làm từ ớt thối, và các bạn đến ăn sẽ phải xếp hàng và mình sẽ khinh khỉnh hoặc quát tháo để ra cái điều quán phở gia truyền lâu đời không thèm giữ khách:-P

    ReplyDelete
  5. ;)) bạn Myself mở xong chắc sẽ thường xuyên phải đón tiếp các đoàn thanh tra về an toàn thực phẩm và vệ sinh nơi công cộng đấy ;)) không biết tiền thu từ các đại trí thức có bù lại đủ tiền phạt không đây :-D

    ReplyDelete
  6. Hờ hờ, bạn myself đầu óc kinh doanh nhạy bén nhở ? :D.

    Tớ ủng hộ nhiệt liệt sáng kiến mở quán phở của bạn. Bàn ghế nhờn mỡ, sàn đầy dấy ăn bẩn, tương ớt làm từ ớt thối, phở quát, phở chửi, « no vấn đề ». Nhưng quán phở ở Paris khá nhiều rồi. Nếu bạn muốn cạnh tranh được để chúng tớ đến ăn hàng bạn thường xuyên thì bạn phải … đọc thơ phục vụ chúng tớ miễn phí trong khi ăn cơ. Vừa ăn phở vừa nghe thơ, « khoái cảm » chắc là dạt dào lắm. Hihi.

    ReplyDelete
  7. Hờ hờ, bạn myself đầu óc kinh doanh nhạy bén nhở ? :D.

    Tớ ủng hộ nhiệt liệt sáng kiến mở quán phở của bạn. Bàn ghế nhờn mỡ, sàn đầy dấy ăn bẩn, tương ớt làm từ ớt thối, phở quát, phở chửi, « no vấn đề ». Nhưng quán phở ở Paris khá nhiều rồi. Nếu bạn muốn cạnh tranh được để chúng tớ đến ăn hàng bạn thường xuyên thì bạn phải … đọc thơ phục vụ chúng tớ miễn phí trong khi ăn cơ. Vừa ăn phở vừa nghe thơ, « khoái cảm » chắc là dạt dào lắm. Hihi.

    ReplyDelete