"William Carlos Williams (thường viết tắt là WCW; 17 tháng 9 năm 1883 – 4 tháng 3 năm 1963) là một nhà thơ Mỹ, một gương mặt quan trọng của thơ ca Mỹ thế kỷ 20.
William Carlos Williams sinh tại Rutherford, New Jersey. Bố là William George Williams - người Anh di cư sang Mỹ, mẹ là Helene Raquel Williams – người gốc Pháp sinh ở Puerto-Rico. Năm 1902 vào học khoa y ở Đại học Pennsylvania. Thời sinh viên kết bạn với Ezra Pound, Marianne Moore và Hilda Doolittle. William Carlos Williams cả đời hành nghề bác sĩ ở thành phố quê hương và cứ khoảng 2 năm lại in một tập thơ.
William Carlos Williams là nhà thơ đã làm thay đổi diện mạo thơ ca Mỹ hiện đại. Ông là nhà thơ góp phần quan trọng nâng cao ý thức về tính đặc thù của văn chương Mỹ. Một nền văn chương đề cao sự cụ thể, tính địa phương, và sự trực tiếp trong ngôn ngữ. Ông quan niệm ngôn ngữ thơ phải có khả năng truyền đạt trực tiếp, như cái cách mà nó được sử dụng trong đàm thoại hàng ngày. Ông phản đối ngôn ngữ “gợi mở” nghệ thuật của T. S. Elliot, gọi tác phẩm Đất hoang là “một thảm họa vĩ đại”. Thơ, theo ông, phải mang tính đặc thù địa phương, cụ thể và chính xác. Khẩu hiệu thơ nổi tiếng của Williams: “không ý tưởng, chỉ bằng vào sự vật”.
Nhìn sự vật và hiện tượng theo một cách mới mẻ như vốn có, không theo những khuôn phép cũ – đó là đòi hỏi của thơ Mỹ hiện đại mà William Carlos Williams là một trong những người đi đầu. Trong tinh thần này, Williams hoàn toàn đi ngược lại những nhà hiện đại chủ nghĩa đương thời như T.S. Elliot, Wallace Stevens. Ông khước từ tính biểu tượng của sự vật trong thơ. Tuy vậy, trong trường ca Paterson viết vào lúc cuối đời, nhiều hình ảnh trong thơ ông cũng mang tính biểu tượng. Với trường ca Paterson, ông cho thấy những tầng lớp phức tạp của kiểu thơ trí tuệ mà trước đây ông khước từ. Williams Carlos Williams được tặng giải thưởng thơ năm 1950. Năm 1963 được tặng huy chương vàng của Viện nghệ thuật Quốc gia và giải Pulitzer. Ông là nhà thơ ảnh hưởng đến nhiều tên tuổi nổi tiếng như Allen Ginsberg, Charles Olson, Denise Levertov, Robert Creeley, Robert Lowell... "
(Theo Wikipedia tiếng Việt).
Đọc thêm bài này của Phạm Công Thiện viết về William Carlos Williams
THƠ TRONG THƠ CỦA WILLIAM CARLOS WILLIAMSMột bài tình ca
Khi chúng ta gặp lại?
Nhưng-
Anh nằm đây và nghĩ tới em
Vết nhơ của tình yêu
Nằm bên trên thế giới.
Sắc vàng, vàng, vàng
Ăn trên những lá cây
Lốm đốm màu nghệ
Những cành cây sắc nhọn
Nặng nề
Gối mình
Trên bầu trời đỏ tía dịu mềm
Không còn ánh sáng
Chỉ vết nhơ mật ong đặc sánh
Rớt trên những chiếc lá
Trên những thân cành
Làm hỏng sắc màu
Của cả thế giới.
Anh chỉ có một mình
Gánh nặng tình yêu
Khiến anh nổi bập bềnh
Tới khi đầu anh
Chạm phải bầu trời.
Hãy nhìn anh!
Tóc anh chảy xuống cùng với mật hoa
Những con chim sáo mang nó
Trên đôi cánh đen.
Hãy nhìn, rốt cục
Đôi cánh tay, bàn tay anh
Đang nằm yên.
Làm sao anh có thể nói
Nếu anh sẽ còn yêu em lần nữa
Như lúc này đây?
A Love Song
What have I to say to youWhen we shall meet?
Yet—
I lie here thinking of you.
The stain of love
Is upon the world.
Yellow, yellow, yellow,
It eats into the leaves,
Smears with saffron
The horned branches that lean
Heavily
Against a smooth purple sky.
There is no light—
Only a honey-thick stain
That drips from leaf to leaf
And limb to limb
Spoiling the colours
Of the whole world.
I am alone.
The weight of love
Has buoyed me up
Till my head
Knocks against the sky.
See me!
My hair is dripping with nectar—
Starlings carry it
On their black wings.See, at last
My arms and my hands
Are lying idle.
How can I tell
If I shall ever love you again
As I do now?
Tình ca
Quét nhà sạch
Treo rèm mới
Trên cửa sổ
Mặc áo mới
Và đến với anh!
Cây đu đang rắc
Những chiếc lá nhỏ
Thơm tho
Từ bầu trời trắng!
Kẻ nào sẽ nghe thấy chúng ta
Trong những khoảnh khắc tới?
Hãy đế hắn nói
Có mùi thơm nở bừng
Trên những cành cây đen.
Sweep the house clean,
hang fresh curtains
in the windows
put on a new dress
and come with me!
The elm is scattering
its little leaves
of sweet smells
from a white sky!
Who shall hear of us
in the time to come?
Let him say there was
a burst of fragrance
from black branches.
Chỉ là để nói
Tôi đã ăn
Những quả mận
Để ở trong
Khay đá
Thứ mà
Có lẽ em
Để dành
Cho bữa sáng
Tha thứ cho tôi
Chúng thật ngon
Rất ngọt
Và rất lạnh
This Is Just To Say
I have eatenthe plums
that were in
the icebox
and which
you were probably
saving
for breakfast
Forgive me
they were delicious
so sweet
and so cold
Xe cút kít đỏ
nhiều thứ phụ thuộc
vào
xe cút kít
màu đỏ
lấp lánh nước
mưa
cạnh những con gà
màu trắng.
The Red Wheelbarrow
so much depends
upon
a red wheel
barrow
glazed with rain
water
beside the white
chickens.
Hành động
Có những bông hồng, trong mưa
Đừng cắt chúng, tôi cầu xin
Chúng sẽ không sống lâu, nàng nói.
Nhưng chúng thật đẹp
ở nơi chúng ở.
Chúng ta cũng từng đẹp, nàng nói,
Và cắt chúng, rồi trao chúng cho tôi
Trong tay tôi.
The Act
There were the roses, in the rain.
Don't cut them, I pleaded.
They won't last, she said.
But they're so beautiful
where they are.
Agh, we were all beautiful once, she said,
and cut them and gave them to me
in my hand.
No comments:
Post a Comment